Định vị lại vai trò của vật liệu không nung
Ưu điểm của
vật liệu không nung là không sử dụng đất sét, góp phần bảo vệ tài nguyên đất nông nghiệp; Giảm khí thải CO₂, do không cần nung ở nhiệt độ cao; Tăng cách âm, cách nhiệt, nhất là với gạch AAC, gạch bọt; Tiết kiệm chi phí xây dựng: nhẹ hơn nên giảm tải trọng công trình; Tận dụng phế thải công nghiệp, như tro bay, xỉ than, vôi dư.
Tuy nhiên việc phát triển loại vật liệu này trong những năm qua vẫn gặp nhiều thách thức và hạn chế như thị trường tiêu thụ chưa ổn định tại một số khu vực nông thôn, miền núi; Tâm lý người tiêu dùng vẫn ưa chuộng gạch đỏ truyền thống; Giá thành gạch AAC, panel nhẹ còn cao do đầu tư ban đầu lớn; Thiếu tiêu chuẩn kỹ thuật đồng bộ và nhân lực xây dựng lành nghề…
Đã đến lúc - các chuyên gia trong ngành cho rằng - cần định vị lại vai trò của vật liệu không nung trong đó có gạch không nung trong chiến lược phát triển vật liệu xây dựng xanh.
Chuyển từ “lựa chọn thay thế” sang “lựa chọn chính thức”: Gạch không nung cần được xác lập như một loại vật liệu chủ lực trong các công trình công cộng, nhà ở xã hội và các dự án sử dụng vốn ngân sách.
Lồng ghép trong chiến lược giảm phát thải: Cần đưa gạch không nung vào chương trình quốc gia giảm phát thải khí nhà kính trong xây dựng.
Theo Quyết định 2171/QĐ-TTg (2020), Việt Nam định hướng tăng tỷ lệ sử dụng VLKN lên trên 40–50% tổng lượng gạch xây toàn quốc đến năm 2030. Ưu tiên sử dụng VLKN trong công trình công, khu đô thị mới; Khuyến khích đầu tư nhà máy sản xuất gạch không nung công suất lớn tại các khu công nghiệp, vùng có nguồn phế thải.
Ứng dụng công nghệ mới – Đa dạng hóa sản phẩm
Đổi mới công nghệ sản xuất: Tập trung vào các công nghệ ép tĩnh, rung ép, sử dụng chất kết dính thân thiện như tro bay, xỉ lò cao, silicafume…
Phát triển dòng sản phẩm cao cấp: Không chỉ gạch xây, mà còn sản xuất gạch lát nền, gạch trang trí, tấm tường, panel nhẹ…
Tăng khả năng chống thấm, cách âm, cách nhiệt để phù hợp nhiều loại hình công trình.
Chính sách ưu đãi riêng biệt và kiểm soát chất lượng
Ưu đãi thuế, vay vốn và hỗ trợ mặt bằng cho các doanh nghiệp sản xuất gạch không nung, nhất là khu vực miền núi, vùng sâu.
Xây dựng hệ thống kiểm chuẩn chất lượng riêng: Cần có tiêu chuẩn rõ ràng cho từng dòng sản phẩm không nung để tạo niềm tin với nhà thầu và chủ đầu tư.
Đấu thầu công khai bắt buộc sử dụng gạch không nung trong các công trình công.
Phát triển thị trường theo vùng – địa phương hóa giải pháp
Phát triển theo cụm công nghiệp – cụm dân cư: Sử dụng nguyên liệu sẵn có tại địa phương như đá mạt, tro xỉ, đất đồi, bã thải công nghiệp để tối ưu chi phí.
Chuyển đổi từ lò gạch nung thủ công sang gạch không nung: Với sự hỗ trợ kỹ thuật, chính sách và vốn vay ưu đãi.
Liên kết với nhà thầu địa phương để tăng tính ứng dụng.
Truyền thông thay đổi nhận thức thị trường
Xây dựng hình ảnh gạch không nung gắn với “công trình xanh”: Đưa vào các chiến dịch truyền thông cộng đồng.
Tổ chức triển lãm, mô hình mẫu, showroom: Cho phép người tiêu dùng, chủ đầu tư trực tiếp trải nghiệm sản phẩm.
BÀI CÙNG CHỦ ĐỀ:
>> Các loại gạch không nung phổ biến nhất hiện nay
>> Những lợi ích của gạch không nung
>> Gạch không nung polymer từ chất thải công nghiệp
>> Gạch không nung có nhiều chủng loại
>> Các loại gạch không nung thông dụng